Những tai nạn thảm khốc như rớt máy bay, rơi xuống vực, sét đánh nhiều lần hay thậm chí là bị tàu cán làm đôi,… tưởng chừng không bất kỳ ai trên thế giới có thể vượt qua khỏi. Tuy nhiên, lịch sử đã ghi nhận những trường hợp vô cùng hy hữu khi họ đã sống sót bằng một cách thần kỳ nào đó. Hãy cũng nhau điểm lại những trường hợp đáng kinh ngạc nhất nhé.
1. Vesna Vulovic
Vesna Vulovic là một tiếp viên may mắn thoát chết thần kỳ trong một chuyến bay. Ngày 26/1/1972, chiếc máy bay hãng Yugoslav Airlines của Nam Tư đã rời Copenhagen tới Belgrade, băng qua Zagreb cùng với 28 hành khách và phi hành đoàn. Ở độ cao 33.000 feet, một quả bom trong khoang hành lý được đặt sẵn bởi các nhóm ly khai Croatia Ustashe, đã phát nổ. Chiếc máy bay bị phá hủy hoàn toàn và rơi trên núi.
Trong vụ khủng bố lịch sử đó có một trường hợp hy hữu là Vesna Vulovic, 22 tuổi, đã thoát chết từ độ cao 33.000 feet. Cô chỉ bị chấn thương hộp sọ, hai chân cùng ba đốt sống bị gãy – một trong số đó đã bị nghiền nát và khiến cô bị liệt từ thắt lưng trở xuống.
Cô đã trở nên nổi tiếng sau khi sách kỷ lục Guinness World mời cô đến một buổi lễ ở London với Paul McCartney với ghi nhận là người sống sót sau khi rơi máy bay ở độ cao cao nhất mà không cần đến bất kỳ chiếc dù nào.
Vulovic sau đó được xem như một anh hùng dân tộc, một nhân chứng sống ở Serbia và dành những năm cuối thập niên 90 để diễu hành ở Belgrade chống nạn khủng bố Slobodan Milosovic
2. Frane Selak
May mắn dường như luôn là người đồng hành tri kỷ cùng Frane Selak. Giảng viên âm nhạc sinh năm 1929 này được biết trên toàn thế giới với những vụ thoát hiểm các vụ tai nạn chết người một cách ngoạn mục.
Năm 1962, khi Selak đang ngồi trên một chuyến tàu tới Dubrovnik, đoàn tàu đột nhiên bị trật bánh xuống một dòng sông băng giá. Vụ tai nạn đã giết chết 17 hành khách. Selak đã may mắn thoát khỏi với một cánh tay bị gãy, vài vết trầy xước nhỏ và bầm tím.
Một năm sau, Selak bay từ Zagreb đến Rijeka. Chuyến bay đã trở thành thảm họa lịch sử khi một cánh cửa đột ngột bị thổi bay khỏi buồng lái, kéo theo toàn bộ hành khách bị hút ra ngoài không trung. Vụ tai nạn làm chết 19 người, tuy nhiên, Selak đã may mắn rơi xuống một đống cỏ khô, và thức dậy một ngày sau đó trong bệnh viện, với một chấn thương nhẹ.
Năm 1966, Selak đã gặp tai nạn bất ngờ thứ ba trong khi đi du lịch trên một chuyến xe buýt. Chiếc xe tử thần đã gặp một vài sự cố và bị rơi xuống sông. Có 4 người chết và thật đáng ngạc nhiên, Selak thoát hiểm mà không có bất kỳ một vết thương nào.
Năm 1970, Selak đã lái xe chạy trên đường. Đột nhiên, chiếc xe của ông bốc cháy. Ông đã may mắn một lần nữa vì kịp rời khỏi xe trước khi bình xăng phát nổ. 3 năm sau, một chiếc xe khác Selak của bốc cháy, ngọn lửa thổi qua các lỗ thông khí và khiến ông mất phần lớn mái tóc của mình.
Năm 1995, Selak đi du lịch ở Zagreb và gặp tai nạn với một chiếc xe buýt nhưng chỉ để lại một vài vết thương. 1 năm sau, trong khi lái xe qua một con đường núi, Selak lạc tay lái và lao xuống vực khi cố gắng lách qua khỏi một chiếc xe tải đang lao tới. Ông rơi xuống một cái cây ở độ cao 300 feet, còn chiếc xe rơi thẳng xuống và phát nổ.
Không chỉ may mắn thoát chết, đáng ngạc nhiên hơn, ông còn may mắn trong một sự kiện trong năm 2003. Selak đã giành 1 triệu USD xổ số. Chính sự kiện này đã biến ông trở thành đồng thời vừa là người kém may mắn nhất, vừa là người may mắn nhất Thế giới.
3. Những người sống sót sau vụ tai nạn ở dãy núi Andes
Thứ 6 ngày 13 có lẽ luôn là ngày tử thần trên toàn thế giới. Vào đúng thứ sáu ngày 13 tháng 10 năm 1972, một lực lượng không quân Uruguay đang bay trên dãy núi Andes mang “”Old Christians”, một đội bóng bầu dục của Uruguay, đến Santiago, Chile để thi đấu. Khi máy bay đang bay qua đèo trên núi, phi công kiểm soát không lưu tại Santiago đã thông báo rằng toàn bộ máy bay đã đi vào vùng khí hậu xấu tại Curicó, Chile. Andes đã rơi xuống một đỉnh núi nằm giữa Chile và Argentina
Tổng cộng có 12 người chết trong vụ tai nạn. Những người sống sót không những phải chịu đựng các cơn đói khát và nỗi sợ hãi, mà còn phải cố gắng sinh tồn dưới nhiệt độ âm 30 độ trong nhiều đêm. Khi lượng thức ăn dự trữ không còn mà đội cứu hộ vẫn chưa tìm thấy họ và đài phát thanh thông báo ngưng tìm kiếm, những thành viên còn sống buộc phải tự ăn thịt những thành viên, đồng đội của mình đã chết để tiếp tục sống. Cuối cùng chỉ còn đúng 2 thành viên sống sót khi cố gắng vượt qua các dãy núi lớn để đến Chile và được tìm thấy ở đây. Ngày 22/12/1972, sau khi bị cô lập trong 72 ngày, đội cứu hộ đã tìm được 16 thành viên còn lại đã may mắn, dũng cảm đánh bại tử thần tại dãy núi Andes
4. Anatoli Bugorski
Là một nhà nghiên cứu tại Viện Vật lý năng lượng cao tại Protvino, Bugorski thường xuyên tiếp xúc và làm việc với những máy gia tốc hạt Soviet vô cùng lớn, với tên gọi Synchrotron U-70. Vào ngày 13/7/1978, Bugorski kiểm tra một bộ phận bị trục trặc của thiết bị sau khi có một tai nạn xảy ra do cơ chế an toàn bị hư hỏng. Bugorski đã vô tình nghiêng phần thân của thiết bị khi ông đưa đầu vào trong kiểm tra và ngay lập tức các chùm tia proton đã được kịch hoạt chạy xuyên qua. Ngay lúc đó, ông đã cảm nhận một tia đèn flash được ví như “sáng hơn một ngàn mặt trời” xuyên qua, nhưng không hề cảm thấy bất kỳ cảm giác đau đớn nào. Chùm tia được ước tính khoảng 200.000 rads đã xuyên thẳng vào hộp sọ của Bugorski, và khoảng 300.000 rads sau khi thoát ra khỏi hộp sọ cùng những cú va chạm tử thần tới các ngóc ngách trong hộp sọ của ông.
Nửa bên trái của khuôn mặt Bugorski sưng lên nhưng vẫn còn nhận ra, và trong vài ngày tiếp theo bắt đầu lột, cho các tia proton ( loại tia di chuyển gần như với tốc độ ánh sáng) đã bị đốt cháy khi xuyên qua hộp sọ và len lỏi vào các bộ phận của khuôn mặt và xương mặt, xương hàm của ông cùng não mô bên dưới. Theo những nghiên cứu cho thấy, một tia proton từ 500 đến 600 rads là đủ để giết chết một người, trong khi tia proton đi xuyên qua Bugorski là 200.000 đến 300.000 rads. Tuy nhiên, Bugorski sống sót và thậm chí còn hoàn thành tiến sĩ của mình ngay sau đó. Hầu như không có bất kì một ảnh hưởng nào lên não bộ và khả năng trí tuệ của ông ngoại trừ những cảm giác thường xuyên mệt mỏi khi làm việc. Bugroski hoàn toàn bị mất thính giác ở tai trái, nửa bên trái của khuôn mặt bị tê liệt do sự tàn phá của dây thần kinh.
5. Roy Sullivan
Roy Sullivan là người có một sức hấp dẫn lạ thường với những tia chớp và sấm sét. Trong quãng sự nghiệp 36 năm làm nhân viên kiểm lâm của mình, Sullivan đã bị sét đánh 7 lần. Điều này khiến anh được ghi tên trong Sách kỷ lục Guinness
Năm 1942, Sullivan bị sét đánh trúng lần đầu tiên bắn xuyên qua chân làm bay mất gần như toàn bộ móng chân.
Năm 1969, ông bị sét đánh trúng lần nữa và bị bất tỉnh.
Năm 1970, lần này sét đã khiến ông bị cháy một bên vai.
Năm 1972, ông bị sét đánh trúng và cháy nguyên bộ tóc khiến ông phải dội nguyên xô nước lên đầu để dập lửa.
Năm 1973, sét một lần nữa ghé thăm ông và lần này để lại cho ông một chấn thương ngay mũi cùng mái tóc cháy sém
Năm 1976, lần này đến lượt một bên mắt cá chân của anh bị thương.
Năm 1977, đây là lần cuối cùng anh bị sét viếng thăm và cũng là lần nặng nhất, khiến anh nhập viện với những vết cháy bỏng lớn ở ngực và bụng.
Năm 1983, Roy Sullivan đã qua đời ở tuổi 71 và cái chết của ông không hề liên quan đến sấm sét.
6. Joe Simpson
Joe Simpson và Simon Yates là hai người đầu tiên đã leo lên đỉnh núi Siula Grande tại Peruvian Andes. Không may, thảm họa đã xảy ra khi cả hai leo xuống và Simpson đã bị rơi từ độ cao 100 feet vào một kẽ băng đá. Thế nhưng, thật thần kỳ khi Simpson vẫn sống sót sau khi rơi xuống và bò trở về nơi họ cắm trại trong vòng 3 ngày.
7. Truman Duncan
Truman Duncan là một công nhân làm trong ngành đường sắt. Khi đang thực hiện công việc hàng ngày, Truman đột nhiên không may ngã xuống phía trước một đoàn tàu đang chạy. Ông đã bị cuốn vào lòng đường sắt dưới những bánh tàu và bị cắt làm đôi. Mặc dù mất cả hai chân và một quả thận, Duncan vẫn còn tỉnh táo gọi điện người thân cứu trợ và chờ đợi trong 45 phút. Sau đó, thông qua 23 cuộc phẫu thuật, ông đã sống sót qua cơn đại nạn.
8. Aron Ralston
Vào tháng 5 năm 2003, trong khi đang di chuyển tới Blue John Canyon (gần Moab, Utah), Aron Ralston đã bị một tảng đá rơi xuống và đè cánh tay phải của mình. Tai nạn này đã khiến cánh tay của anh bị nghiền nát.
Trong vòng 5 ngày, Aron đã phải chịu đau đớn khi nỗ lực nâng và phá vỡ tảng đá bằng cánh tay còn lại. Thậm chí, ông còn tuyệt vọng khắc tên mình, ngày sinh và ngày chết vào tảng đá. Trong 5 ngày đó, ông đã uống nước tiểu của chính mình vì thiếu nước và dùng điện thoại quay video nói lời vĩnh biệt với gia đình. Cuối cùng, Ralston mất nước và trở nên mê sảng. Ông quyết định dùng cánh tay còn lại của mình sử dụng mặt lưỡi rỉ sét và xỉn đen trên một đồ dùng đa năng mang bên người để cắt tất cả các mô mềm, các cơ bắp bên cánh tay phải của mình. Sau đó, ông sử dụng kìm để xé những phần gân cứng rắn hơn. Sau Ralston tự giải thoát, ông đã dùng sức lết đến khu dân cư được cứu sống sau chuỗi ngày kinh hoàng của cuộc đời.
9. Robert Evans
Một buổi sáng đầu tháng 9 năm 2008, người đàn ông vô gia cư 46 tuổi Robert Evans đã gặp một vụ tai nạn khi bị chiếc xe hơi lao vào nhưng không gây tổn thương nghiêm trọng và được đưa vào viện kiểm tra sơ bộ một vài chấn thương nhẹ. Sau đó, trong khi đi bộ trở về từ bệnh viện về nơi trú ngụ, ông đã bị trượt chân xuống một cây cầu đường sắt nhỏ hẹp và bị đoàn tàu lao tới. Tuy nhiên, ông lại tiếp tục sống sót một cách thần kỳ trong vụ tai nạn thứ hai trong đêm chỉ cách vụ trước đúng 7 tiếng đồng hồ. Một sự may mắn đến khó tin!
10. Mauro Prosperi
Prosperi, đã tham gia một cuộc thi chạy Marathon trên cát sa mạc năm 1994 ở Ma-rốc. Thế nhưng một trận bão cát đã quét qua khiến ông đã mất phương hướng và chạy lầm đường, cuối cùng chạy vài trăm cây số vào tận Algeria. Sau 36 giờ, ông đã cạn kiệt lương thực và nước. Mauro đã sống sót bằng cách uống nước tiểu của chính mình và ăn thịt dơi tại một nhà thờ Hồi giáo bị bỏ hoang và những con rắn thỉnh thoảng ông tìm thấy ở sa mạc.
Prosperi đã có ý định tự tử tại nhà thờ Hồi giáo bằng cách rạch cổ tay mình với một con dao bút. Tuy nhiên việc thiếu nước đã khiến máu của Prosperi dày lên và vón cục lại khiến ông không bị mất máu nữa.
Cuối cùng, sau 9 ngày một mình trong sa mạc, ông đã được tìm thấy bởi một gia đình du mục và đưa tới một trại quân đội Algeria và từ đó đến bệnh viện.